ĐỨC GIÁM MỤC GIACÔBÊ NGUYỄN NGỌC QUANG (1909 – 1990)
26. ĐỨC GIÁM MỤC GIACÔBÊ NGUYỄN NGỌC QUANG – GIÁM MỤC CHÍNH TÒA GIÁO PHẬN CẦN THƠ (1968 – 1990)
Ðức cha Giacôbê NGUYỄN NGỌC
QUANG (1909–1990)
Một vị mục tử chân
chính
Đức cha Nguyễn Ngọc Quang
sinh ngày 23-07-1909 tại họ đạo Phước Lễ, tỉnh Bà Rịa. Thụ phong linh mục ngày
21-09-1935. Năm 1940 được Đức cha Ngô Đình Thục, Giám mục giáo phận Vĩnh Long gửi
qua Pháp du học, đỗ Cử nhân Lịch sử và Địa lý. Năm 1946, cha trở về Việt Nam phục
vụ giáo phận Vĩnh Long. Trong thời gian 1946-1960, cha đảm trách các nhiệm vụ:
Giám đốc Tiểu chủng viện Vĩnh Long, cha sở họ Chính tòa Vĩnh Long, Tổng Đại diện
kiêm Giám đốc Công giáo Tiến hành giáo phận.
Ngài được thụ phong Giám mục
ngày 05-05-1965, và nhận giáo phận ngày 06-05-1965 với chức vụ Giám Mục phó.
Năm 1968 khi Đức cha Nguyễn Kim Điền chính thức trở thành Tổng Giám mục Huế thì
Đức cha Nguyễn Ngọc Quang cũng chính thức trở thành Giám mục Chính tòa Cần Thơ.
Ngài là vị Giám mục thứ ba của giáo phận kể từ khi giáo phận được thành lập.
- Năm 1966, Đức cha mở Tiểu
Chủng viện “Á Thánh Quý” ở Cái Răng.
- Cũng năm 1966, Đức cha được
bầu giữ chức Tổng Thư ký Hội đồng Giám mục miền Nam Việt Nam, nhiệm kỳ
1966–1970.
- Năm 1967, Đức cha thành lập
Dòng Con Đức Mẹ ở làng Bình Thủy.
- Năm 1970-1975, Đức cha được
tín nhiệm giữ chức Chưởng ấn Viện Đại học Đà Lạt.
Ngày 20 tháng 06 năm 1990,
lúc 07 giờ 40 phút, Đức cha Giacôbê Nguyễn Ngọc Quang qua đời tại Cần Thơ, thọ
81 tuổi với 25 năm Giám mục Chính tòa Cần Thơ.
Khi nói về “Chân dung linh mục”
có lẽ chúng ta không nên nghĩ rằng mình đang nói về nhũng vị thánh nhưng là những
con người “rất người” mà có khi chúng ta đã từng quen biết, tiếp cận với nhiều
kỷ niệm vui buồn, các ngài đã sống trong thiên chức linh mục của mình với tất cả
những nỗ lực và để lại những bài học đáng trân quý cho chúng ta.
Đức cha Giacôbê đã là một
con người như thế. Ai đã từng sống gần gũi ngài đều thấy ngài có những đức tính
nhân bản nổi bật như:
Đúng giờ: Luôn chính xác
trong các giờ chung đến từng phút giây, Cha thư ký của ngài cho biết vào cuối đời
ngài yếu bệnh, đi xuống nhà cơm phải nghỉ một lúc, nên ngài đã đi sớm hơn để đến
nhà cơm đúng giờ. Trong các cuộc đón rước giám mục, nếu tài xế chạy nhanh đến sớm
sẽ được dạo phố vài vòng để có thể đưa Đức cha đến nơi đúng giờ không sớm không
muộn.
Ý chí: Có một chuyện vui là
sau năm 1975 các giám mục không còn đi xe hơi nên ngài tập chạy xe Honda, nhưng
tập mãi mà không được, có người nói chắc ngài nản chí nên bán chiếc xe Honda 50
cho cha Antôn Vũ Huy Chương (bây giờ là Giám mục Hưng Hoá). Tuy nhiên không phải
vậy, ngài đã kiên trì và đã thành công. Ngài vẫn chạy chiếc Honda lên nhà dòng
Bình Thủy dâng lễ cho các Soeur.
Khó nghèo, cần kiệm và tự lập:
Đức cha Giacôbê tự giặt quần áo, khâu vá hay tự lo cho những nhu cầu tiêng tư của
mình. Đức cha chỉ có ba chiếc quần dài màu đen và ba chiếc áo vải trắng. Chúng
tôi quen gọi là đồ bà ba. Nhưng thực sự đó chỉ là đồ mặc trong nhà. Ngài mặc áo
dòng dường như cả ngày, nhất là khi ra khỏi phòng. Nên áo dòng nhiều hơn áo thường.
Có đến gần 10 chiếc, kể cả áo có viền đỏ, phẩm phục giám mục và loại đơn giản của
linh mục. Sau này khi phải mặc quần tây và áo sơ mi để chạy xe Honda đi dạy học
trong Chủng viện, dòng Bình Thuỷ hay dòng Chúa Quan Phòng… ngài mới nhờ thợ may
người công giáo ở khu Toà Giám Mục Cần Thơ sắm cho Ngài hai bộ đồ: quần tây và
áo sơ mi. Nếu ai có ý quan sát thì sẽ thấy ngay đây là loại vải rẻ tiền nhất vì
nó nhăn nheo và bị co rút ngắn dần. Chúng tôi thường nói đùa: “quần chó táp ba
ngày không tới!”
Không bao giờ Đức cha sai ai
quét dọn phòng ốc hay sắp xếp vật dụng cho ngài. Ngài quán xuyến hết mọi chuyện!
Đức cha tự làm bao thư bằng cách lấy giấy quay ronéo một mặt và sử dụng mặt còn
lại. Những giấy nháp hay ghi chú không bao giờ là tờ giấy mới nguyên. Hoa kiểng,
cây cối trong Toà Giám Mục, một mình ngài cắt tỉa, vun quén, tháp ráp hay chỉ bảo
người khác phụ giúp. Toà Giám Mục Cần Thơ có chuối ăn tráng miệng quanh năm, có
xoài cát ngon trái chín oằn cây… tất cả đều do sự xếp đặt rất tiết kiệm của Đức
cha Giacôbê theo chủ trương “cây nhà lá vườn.”
Kiến thức: Ngài thích tìm hiểu
và có kiến thức bách khoa. Ngài đã từng làm bài phú mừng Đức cha GB Nguyễn Bá
Tòng năm 1933, và cũng không phải tình cờ mà ngài được mời làm chưởng ấn Viện Đại
Học Đà Lạt.
Trung thực nhưng biết thông
cảm lắng nghe: Quý cha Cần Thơ đều có kinh nghiệm về một chiêu thức đặc biệt của
ngài: đó là “đánh phủ đầu” nhưng sau đó ngài lắng nghe quý cha trình bày và rất
thông cảm nếu quý cha trình bày rõ ràng và thành thật. Ngài sống rất lý trí
nhưng cũng giàu tình cảm đúng như câu “thấu tình, đạt lý”. Các cha, các thầy gặp
khó khăn ngài tạo điều kiện giúp đỡ dến nơi đến chốn. Có một cha luôn kẹp ảnh Đức
cha Giacôbê trong sách PVGK để cầu nguyện cho ngài vì cha nói ngài đã giúp cha
“khỏi một bàn thua trông thấy”.
Phục thiện: Có một thay đổi
lớn trong tính tình của ngài, đó là trước đây ngài rất nóng nảy, la rầy lớn tiếng,
có khi đập bàn… nhưng sau này có lẽ từ 1975 trở đi ngài trở nên rất hiền lành,
nhẫn nại, nhỏ nhẹ… như một người cha nhân từ.
Lòng yêu mến Hội Thánh: Ưu
tư lớn nhất của Đức cha Giacôbê là vấn đề đào tạo linh mục. Từ khi mới làm Giám
mục Cần Thơ, ngài đã tập trung mọi công sức cho việc xây dựng cơ sở Tiểu chủng
viện Cái Răng.
Với tầm nhìn ngôn sứ ngay từ
đầu năm 1975, tất cả 80 đại chủng sinh giáo phận Cần Thơ học ở ba Đại chủng viện
Đà Lạt, Long Xuyên và Vĩnh Long đều được Đức cha chuẩn bị tinh thần cho biến cố
lớn lao của đất nước. Sau biến cố 30-4-1975, ngài phân chủng sinh thành nhiều
nhóm nhỏ, tự lập sinh sống trong các họ đạo, làm nhiều nghề nuôi thân và phục vụ
họ đạo. Trong hoàn cảnh khó khăn thời bao cấp cũng có nhiều chủng sinh tìm cách
“vượt biên”. Ngài nói với các chủng sinh khi dạy môn Giáo sử: “Các nhà thừa sai
ngày xưa thì vất vả ‘nhập biên’ để truyền giáo, còn các thầy bây giờ thì lại muốn
‘vuợt biên’ để trốn tránh gian khổ!” Phương pháp gắn bó với họ đạo như vậy đã
đào tạo những linh mục rất gần với dân và rất nhập cuộc: biết đồng hành với dân
tộc và biết cảm thông với người khác, biết “khóc với người đau khổ và cười với
nguời vui!” Phải nói đây là thế hệ linh mục rất đúng nghĩa linh mục do Đức cha
Giacôbê đào tạo.
Năm 1988, Đại chủng viện
Thánh Quý được chính thức khai giảng. Ngôi nhà chính của Chủng viện được sửa
sang, sơn phết khang trang cho kịp ngày khai giảng nhưng có mấy ai biết là Đức
cha Giacôbê đã bán chiếc Peugeot 404 để lo công việc này.
Không ai biết rõ gia đình
hay thân nhân ruột thịt của Đức cha Giacôbê như thế nào. Cũng không bao giờ
nghe ngài nói đến là ba mẹ ngài mất hồi nào, còn bao nhiêu anh chị em và họ
đang ở đâu. Con cháu thế nào và làm gì ở đâu. Ngài đúng là người đã cầm cày và
không bao giờ quay lại phía sau.
Viết về một người cha thì có
lẽ bao nhiêu cũng chẳng đủ nhất là nếu thu thập dữ liệu của tất cả những người
con. Chỉ xin gợi lên vài nét đặc trưng về một “chân dung linh mục” đã được
chính các linh mục giáo phận Cần Thơ trong tuần tĩnh tâm linh mục đầu năm 2010
bình chọn và giới thiệu, để góp phần làm phong phú những chân dung linh mục Việt
Nam và cũng để mỗi người chúng ta suy nghĩ và rút ra những bài học cho cuộc sống
của mình, nhất là trong Năm Linh Mục này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét