Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2021

PHỤNG VỤ LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY NĂM B.



 PHỤNG VỤ LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY NĂM B. Xin xem bài chia sẻ bên dưới.

BẢN VĂN CÁC BÀI ĐỌC –  Nguồn: UBPT/HĐGMVN ấn bản năm 1973

BÀI ĐỌC I: 2 Sb 36, 14-16. 19-23

“Cơn thịnh nộ và lòng từ bi của Chúa được tỏ bày qua sự lưu đày và giải phóng của dân tộc”.

Bài trích sách Sử Biên Niên quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, tất cả những đầu mục tư tế và dân chúng đều bất trung, bắt chước những sự ghê tởm của các dân ngoại. Họ làm dơ bẩn đền thờ Chúa đã được Chúa thánh hoá tại Giêrusalem. Chúa là Thiên Chúa tổ phụ họ, đã luôn luôn đêm ngày sai sứ giả đến với họ, vì Người thương xót dân Người và đền thờ của Người. Nhưng họ nhạo báng các sứ giả Chúa, coi thường lời Chúa, và nhạo báng các tiên tri, đến nỗi, sau hết, cơn thịnh nộ của Chúa đã đổ lên dân Người, và vô phương cứu chữa. Quân thù đã đốt đền thờ Chúa, phá huỷ tường thành Giêrusalem, phóng hoả tất cả các lâu đài và thiêu huỷ mọi đồ vật quý giá. Nếu có ai thoát khỏi lưỡi gươm, thì bị dẫn về Babylon để làm nô lệ nhà vua và con cái vua, cho đến thời vua nước Ba-tư thống trị; như thế ứng nghiệm lời Chúa dùng miệng tiên tri Giêrêmia mà phán, cho đến khi đất nước được mừng ngày Sabbat; vì trong tất cả những ngày xáo trộn, họ sẽ không giữ được ngày Sabbat trọn bảy mươi năm trường. Năm thứ nhất triều đại Cyrô, vua xứ Ba-tư, để lời Chúa dùng miệng tiên tri Giêrêmia phán trước được thực hiện, thì Chúa thúc đẩy tâm hồn hoàng đế Cyrô, vua xứ Ba-tư, nhà vua ra lệnh truyền rao khắp đất nước, và ban chiếu chỉ rằng: “Ðây hoàng đế Cyrô, vua xứ Ba-tư tuyên bố: Chúa là Thiên Chúa trời đất đã ban cho trẫm mọi nước trên mặt đất, và chính Người đã ra lệnh cho trẫm xây cất cho Người một đền thờ ở Giêrusalem trong xứ Giuđa. Ai trong các ngươi thuộc về dân Chúa? Thiên Chúa sẽ ở với nó, và nó hãy tiến lên”.

Ðó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 136, 1-2. 3. 4-5. 6

Ðáp: Lưỡi tôi dính vào cuống họng, nếu tôi không nhớ đến ngươi (c. 6a).

1) Trên bờ sông Babylon, chúng tôi ngồi khóc nức nở, khi tưởng nhớ đến núi Sion. Trên những cây dương liễu miền đó, chúng tôi treo các cây lục huyền cầm của chúng tôi.

2) Vì nơi này, quân canh ngục đòi chúng tôi vui vẻ hát lên. Họ giục chúng tôi rằng: “Hãy vui mừng; hãy hát cho chúng ta nghe điệu ca Sion!”.

3) Lẽ nào chúng tôi ca hát ngợi khen Thiên Chúa trên đất khách quê người? Hỡi Giêrusalem, nếu tôi lại quên ngươi, thì cánh tay tôi sẽ bị khô đét.

4) Lưỡi tôi dính vào cuống họng, nếu tôi không nhớ đến ngươi. Nếu tôi không đặt Giêrusalem trên tất cả mọi niềm vui thoả.

BÀI ĐỌC II: Ep 2, 4-10

“Anh em chết bởi tội và được cứu rỗi bởi ân sủng”.

Bài trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.

Anh em thân mến, Thiên Chúa là Ðấng giàu lòng từ bi, vì lòng yêu thương cao cả mà Người đã yêu thương chúng ta, đến nỗi khi tội lỗi làm cho chúng ta phải chết, thì Người làm cho chúng ta sống lại trong Ðức Kitô, nhờ ơn Ngài mà chúng ta được cứu rỗi; Người đã cho chúng ta được cùng chung sống lại và đồng ngự trị trên nước trời trong Ðức Giêsu Kitô, để tỏ cho hậu thế được thấy sự phong phú dồi dào của ơn Chúa mà lòng nhân lành Chúa đã ban cho chúng ta trong Ðức Giêsu Kitô? Vì chưng, bởi ơn Chúa, anh em được cứu rỗi nhờ đức tin. Ðiều đó không phải do anh em, vì đó là ân huệ của Chúa; cũng không phải do việc làm, để không ai được tự phụ. Vì chúng ta là thụ tạo của Người, đã được tạo thành trong Ðức Giêsu Kitô, để làm các việc lành mà Chúa đã dự liệu, hầu chúng ta đem ra thực hành.

Ðó là lời Chúa.

Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 3, 16

Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi ban Con Một Mình, để tất cả những ai tin Con Ngài, sẽ được sống đời đời.

PHÚC ÂM: Ga 3, 14-21

“Thiên Chúa đã sai Con Ngài đến để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Như Môsê đã treo con rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, để tất cả những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời. Vì Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin Con Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ. Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa; và đây án phạt là sự sáng đã đến thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách; nhưng ai hành động trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã làm trong Thiên Chúa”.

Ðó là lời Chúa.

TIN VÀO ĐỨC GIÊSU ĐỂ ĐƯỢC CỨU ĐỘ

 (Ga 3,14-21)

 

Bảo Hạnh

 

 

“Tin hay không tin là chấp nhận hay từ chối.

Tin hay không tin là sống mãi trong trầm luân.

Tin hay không tin đời sáng ngời hay mù tối.

Tin hay không tin nay quyết định cho đời tôi…”

 

Những câu trên trong bài hát “Tin hay không tin” của nhạc sĩ Nguyễn Lý thật có ý nghĩa và thách đố cho chúng ta khi đối diện với Đức Giêsu, Đấng mời gọi chúng ta tin vào Người. Đó cũng là nội dung của bài Tin Mừng hôm nay muốn gửi đến cho mỗi người chúng ta.

 

Thật vậy, Lời Chúa hôm nay mạc khải cho chúng ta biết: Đức tin là sự đảm bảo cho chúng ta được ơn cứu độ. Nói chính xác hơn, ai tin vào Đức Giêsu thì được sống đời đời, còn ai không tin sẽ bị lên án.

 

1. Tin vào Đức Giêsu để được cứu độ

 

Để được ơn cứu độ, được sự sống đời đời đòi hỏi chúng ta phải có đức tin mạnh mẽ, đức cậy vững vàng. Nhưng chúng ta tin vào ai, nói đúng hơn đối tượng của đức tin là gì?

 

Theo thánh Gioan, tin là tin vào Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, là Đấng cứu độ, thì được sống đời đời. Vì “ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Ga 3,15). Không chỉ tin vào bản thân Đức Giêsu mà còn tin vào công việc của Ngài, đó là mầu nhiệm cứu độ, mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Ngài. Tin vào Đức Giêsu không chỉ bằng lời nói nhưng bằng cả hành động, vì “đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gc 2,17).

 

Vì thế, Đức Giêsu không chỉ đòi hỏi các môn đệ đến với Người, lắng nghe Ngài, đón nhận Ngài, nhưng còn đòi hỏi tất cả chúng ta cũng đón nhận, lắng nghe, đi theo và kết hiệp mật thiết với Ngài nữa.

 

Tin vào Đức Giêsu là lắng nghe và thực hành Lời Ngài: Lời Ngài là lời chân lý và lời sự sống. Thực hành lời Ngài là noi gương Ngài sống khiêm nhường và hiền lành trong lòng. Lắng nghe Lời Chúa là phải lắng tai lòng, lắng nghe với cả con tim chân thành và lòng mến vô biên, điều đó thể hiện qua lòng yêu mến và tuân giữ các giới răn, mệnh lệnh của Ngài: “Yêu mến Thiên Chúa là tuân giữ các giới răn của Người” (1Ga 5,3). Giới răn cao trọng nhất là “mến Chúa yêu người”. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức, hết linh hồn và hết trí khôn và yêu mến tha nhân như chính mình: Đồng cảm với những người cùng khốn, xót thương những kẻ cơ hàn, những người bất hạnh, trợ giúp những người nghèo khổ, nâng đỡ những người yếu đuối, chăm sóc người già kẻ đau yếu, thăm viếng cô nhi quả phụ… Bởi vì, “luôn luôn tin yêu là hết lòng tôn thờ Chúa. Yêu thương tha nhân cho hết tình cho thành tâm” (Nguyễn Lý, Tin hay không tin). Và chính lúc chúng ta hành động như vậy là chúng ta đang làm cho Chúa: “Bất cứ làm việc gì, anh em hãy tận tâm như thể làm cho Chua, chứ không phải cho người đời” (Cl 3,23).

 

Tin vào Đức Giêsu là chúng ta bước theo Ngài: Bước theo Đức Giêsu là bước đi trong ánh sáng, vì “ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối nhưng sẽ được chiếu soi nhờ ánh sáng đem lại sự sống” (Ga 8,12). Bước theo Đức Giêsu là từ bỏ mọi sự để cùng đi với Ngài, cùng chịu đau khổ với Ngài, cùng chịu vác thánh giá với Ngài, cùng chịu đóng đinh trên thập giá và cùng chết với Ngài: “Ai muốn theo ta, ai muốn làm môn đệ ta. Đừng hoài nghi, hãy từ bỏ mình đi. Hãy vác lấy khổ hình, thập giá ấy chính là mọi đau thương trong cuộc đời mà theo ta” (Trầm Hương, Theo Chúa).

 

Như vậy, tin vào Đức Giêsu, chúng ta phải biết lắng nghe và chấp nhận bước đi theo Ngài với thái độ đón nhận, đến, tìm kiếm, giữ lời. Điều này đòi hỏi chúng ta hiểu biết Ngài, yêu mến Ngài và đi theo Ngài, để từ đó đến với tha nhân. Đó là cách diễn tả đức tin vào Đức Giêsu cách thiết thực nhất[1].

 

2. Ai không tin vào Đức Giêsu thì bị lên án

 

Trái với những người tin vào Đức Giêsu đó là những kẻ không tin vào Ngài.

 

Trước hết, Tin Mừng Gioan muốn đề cập đến những người Do Thái sống cùng thời với Đức Giêsu, là những người chống đối những việc Đức Giêsu làm, thậm chí tìm cách lến án và giết Ngài.

 

Thật vậy, đối với những người Do Thái, họ không tin Đức Giêsu là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa thật. Đương nhiên, họ cũng không tin Đức Giêsu là Đấng Mêsia, là Đấng cứu độ trần gian mà họ hằng mong đợi. Não trạng của họ lúc bấy giờ là căn cứ vào Lề luật (Torah). Đối với họ, Thiên Chúa là Đấng duy nhất, Đấng vô hình. Vì thế, khi Đức Giêsu xuất hiện, Ngài giảng dạy và làm nhiều việc vào ngày Sabath, đồng thời còn tự xưng mình là Con Thiên Chúa, là Đấng cứu độ trần gian, điều này trái ngược với suy nghĩ và mong đợi của người Do thái. Vì thế, họ không những không tin vào Đức Giêsu mà còn tìm cách chống báng và loại bỏ Ngài. Và cho đến bây giờ, Tin Mừng của Đức Giêsu đã lan rộng khắp hoàn cầu, nhưng nhiều người Do Thái vẫn không tin Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ trần gian.

 

Ngày nay, những người không tin vào Đức Giêsu không chỉ những người Do Thái mang đầu óc bảo thủ mà còn có những người vô thần, những người theo duy vật biện chứng hay duy vật thực nghiệm. Đó là những người chỉ theo vật chất, chạy theo tiền tài danh vọng, còn những gì thuộc về đời sống tâm linh, đời sống tinh thần, họ cho là mê tín dị đoan hay mị dân, là không có. Họ loại bỏ Thiên Chúa, đồng nghĩa họ không tin vào Đức Giêsu Kitô.

 

Bên cạnh đó, cũng có những người không tin vào Đức Giêsu - Con Thiên Chúa, là những người chưa được ai khơi lòng mở trí về Ngài cho họ, hoặc những người còn do dự, hoài nghi về tôn giáo hay những người bị ngăn trở bởi chính trị, văn hóa, giai cấp, ý thức hệ... Thật vậy, bên cạnh những người tín thác và bước theo Đức Giêsu, còn có những Kitô hữu chưa hoàn toàn tin vào Đức Giêsu. Họ là những kẻ sống đạo theo kiểu nửa vời. Cuộc sống của họ là cơm áo, gạo tiền, tiền tài, danh vọng… Họ lãng quên đời sống tâm linh, đời sống đức tin: bỏ kinh hạt, bỏ nhà thờ hoặc đi cho có lệ, bỏ sinh hoạt giáo xứ… Đức tin của họ là thực hành theo bổn phận, theo sự bó buộc mà không phải xuất phát từ tâm hồn và ý chí tự do. Họ chỉ đến với Chúa khi đời sống gặp khó khăn, gặp ngăn trở hay khi không còn ai để bám víu... Thật đúng như lời thánh Phaolô từng nói: “Chúa họ thờ là cái bụng“ (x. Pl 3,19). Không những thế, một số tín hữu dường như lương tâm bị chai đá, bị bóng tối làm cho mắt họ mù quáng: gian manh, xảo trá, buôn gian - bán lận, hút xách… Họ sống trong bóng tối và không biết mình đi đâu về đâu, bởi bóng tối đã làm cho mắt họ ra mù quáng. Họ là những người mang danh Kitô hữu, tin vào Đức Giêsu Kitô nhưng thực ra là hữu danh vô thực, họ xa dần Thiên Chúa và đánh mất tương quan với tha nhân.

 

Vậy, hệ quả của những người không tin vào Đức Giêsu là gì? Đối với những người này, Đức Giêsu đã lên án rằng: “Những kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3,19). Bản án của họ tương xứng với những việc xấu xa họ đã làm. Họ bị sự dữ án ngự và dẫn lối đưa đường, vì “họ không tin vào „ánh sáng“ đã đến thế gian nhưng lại ưa chuộng bóng tối hơn ánh sáng, bởi những việc họ làm đều xấu xa tội lỗi” (Ga 3,20). Họ sống trong bóng tối, ẩn khuất trong bóng tối, lấy bóng tối làm bức màn che đậy những hành vi tội lỗi của mình và cứ thế trượt dài trong đau khổ và sự chết. Cuộc sống của họ chắc hẵn sẽ không hạnh phúc vì thiếu sự bình an. Lương tâm họ luôn bị chất vấn về tội lỗi của mình. Tâm hồn bất an, bồn chồn, lo lắng vì sợ những việc làm xấu xa của mình bị đem ra ánh sáng. Nên họ lẫn trốn ánh sáng và tránh xa ánh sáng. Đồng nghĩa với việc họ khước từ tình yêu của Thiên Chúa và không tin vào Con của Người là Đức Giêsu, dẫn đến họ không còn chỗ bám víu, và bị rơi vào tuyệt vọng, rơi xuông vực thẳm của đêm đen.

 

Tóm lại, tin là một hành vi khiến chúng ta phải chọn lựa, muốn cái này thì mất cái kia. Nói rõ hơn, chúng ta không thể vừa sống theo xác thịt, vừa sống theo Thần Khí. Hay như thánh Phaolô nói: hai bên đối chọi nhau (x. Rm 8,5tt); còn thánh Gioan thì nói: hành động theo sự thật hay sự dữ, sống theo ánh sáng hay thích bóng tối (x. Ga 3,19-21). Vì vậy, muốn chọn lựa sự sống đời đời, phải tin rằng nó thật đem ta tới sự sống, tới hạnh phúc viên mãn, tin rằng sự sống nơi Đức Giêsu đem lại sự sống thật của chúng ta[2].

 

Như vậy, đức tin là con đường dẫn chúng ta đến ơn cứu độ. Trái ngược với đức tin là sự chết. Một sự kết án ngay ở đời này thông qua những hành vi xấu xa, tội lỗi của chúng ta. Và chúng ta đánh mất ân sủng Chúa. Ngược lại, tin vào Đức Giêsu thì chúng ta được đón nhận đời sống mới, sự sống đời đời làm gia nghiệp. Nhưng để biểu lộ niềm tin chân thực vào Đức Giêsu, đòi buộc mỗi người chúng ta phải noi gương Ngài, lắng nghe lời Ngài, bước theo Ngài và kết hiệp mật thiết với Ngài, để trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài. Amen.

 

 ________________________

 

 

[1] x. ĐHY Carolo Maria Martini, Dưới Ánh Sáng Của Tin Mừng Gioan, Nxb Tôn Giáo, tr. 98.

[2] x. Lm. Hoàng Minh Tuấn, Đọc Tin Mừng Theo Gioan, Tập II, Nxb Tôn Giáo 2000, tr. 141.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét