
Phụng vụ Lời Chúa - Chúa Nhật XXV TN Năm C. Thánh vịnh tuần I. Xin xem Bài chia sẻ của linh mục Hoàng Luật,Ocist bên dưới.
Bài Ðọc I: Am 8, 4-7
"Chống lại những kẻ lấy tiền mua người nghèo".
Trích sách Tiên tri Amos.
Hãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp kẻ nghèo khó, và muốn tiêu diệt hết những kẻ bần cùng trong cả nước. Các ngươi bảo: "Bao giờ qua tuần trăng mới để chúng tôi bán hàng? Khi nào hết ngày Sabbat để chúng tôi bán lúa mạch. Chúng tôi sẽ giảm lường đong, tăng giá và làm cân giả. Chúng tôi sẽ lấy tiền mua người nghèo, lấy đôi dép đổi lấy người túng thiếu. Chúng tôi sẽ bán lúa mục nát". Vì Giacóp kiêu căng, Chúa đã thề rằng: "Ta sẽ không bao giờ lãng quên tất cả các việc chúng làm cho đến cùng".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 112, 1-2. 4-6. 7-8
Ðáp: Hãy ngợi khen Chúa, Ðấng nâng cao kẻ túng thiếu (c. 1a & 7b).
Xướng: Hãy ngợi khen, hỡi những người tôi tớ Chúa, chư vị hãy ngợi khen danh Chúa. Nguyện danh Chúa được chúc tụng từ bây giờ và cho đến muôn đời.
Xướng: Chúa siêu việt trên hết thảy chư dân, trên muôn cõi trời là vinh quang của Chúa... và Người để mắt nhìn coi khắp cả trên trời dưới đất.
Xướng: Người nâng cao kẻ túng thiếu từ chỗ bụi tro, và cất nhắc bạn cơ bần từ nơi phẩn thổ, hầu cho họ ngồi với những bậc quân vương, với những bậc quân vương của dân Người.
Bài Ðọc II: 1 Tm 2, 1-8
"Cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho mọi người. Ngài muốn cho mọi người được cứu độ".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gởi Timôthêu.
Trước tiên, cha khuyên hãy cầu xin, khẩn nguyện, kêu van và tạ ơn cho mọi người: cho vua chúa, và tất cả những bậc vị vọng, để chúng ta được sống bằng yên vô sự, trong tinh thần đạo đức và thanh sạch. Ðó là điều tốt lành và đẹp lòng Ðấng Cứu Ðộ chúng ta là Thiên Chúa. Người muốn cho mọi người được cứu rỗi và đến nhận biết chân lý.
Vì chỉ có một Thiên Chúa, và một Ðấng Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người, là Ðức Giêsu Kitô, cũng là con người. Người đã phó mình làm giá cứu chuộc thay cho mọi người, để nên chứng tá trong thời của Người, mà vì chứng tá đó, cha đã được đặt lên làm kẻ rao giảng, làm Tông đồ (cha nói thật chứ không nói dối), và làm Thầy dạy dân ngoại trong đức tin và chân lý. Vậy cha muốn rằng những người đàn ông cầu nguyện trong mọi nơi, hãy giơ lên hai tay thanh sạch, không oán hờn và cạnh tranh.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 17, 17b và a
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật". - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 16, 10-13 {hoặc 1-13}
"Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: {"Một người phú hộ kia có một người quản lý, và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: 'Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa'. Người quản lý nghĩ thầm rằng: 'Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào, để khi mất chức quản lý, thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ'.
"Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: 'Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?' Người ấy đáp: 'Một trăm thùng dầu'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại: năm mươi'. Rồi anh hỏi người khác rằng: 'Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?' Người ấy đáp: 'Một trăm giạ lúa miến'. Anh bảo người ấy rằng: 'Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi'. Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.
"Phần Thầy, Thầy bảo các con: Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời.}
"Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con?
"Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được".
Ðó là lời Chúa.
Chúa nhật 25 Tn C
(Am 8, 4-7; 1Tm 2, 1-8; Lc 16, 1-13)
(Am 8, 4-7; 1Tm 2, 1-8; Lc 16, 1-13)
Tiền tài của cải là phương tiện cần thiết cho cuộc sống. Ở đâu, lãnh vực nào cũng cần nó. Không có tiền chúng ta chẳng làm được việc gì. Thỉnh thoảng nghe những bạn bè sinh viên chia sẽ thấy tội nghiệp: khổ lắm, học xong rồi, có bằng cấp nhưng vẫn thất nghiệp, không có việc làm. Hoặc những người nghèo tới bệnh viện không có tiền dễ bị bỏ rơi, có thể chết trước kỳ hạn. Không nói đâu xa, cộng đoàn chúng ta muốn xây dựng nhà cửa phải có tiền. Người ta hay nói: có tiền mua tiên cũng được. Tiền không chân xa gần đi khắp. Có tiền chán vạn người hầu. Có bấc có dầu chán vạn người khêu. Mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Tuy nhiên, tiền chỉ là phương tiện, chết là hết, bỏ lại tài sản cho người khác. Ấy thế mà nhiều chẳng khôn ngoan chút nào, coi trọng tiền bạc hơn tình nghĩa: Việt Nam có những câu mỉa mai những người sống vì tiền: Còn bạc còn tiền còn đệ tử, hết cơm hết gạo hết ông tôi”. Rồi nhiều người cũng vì tiền mà quên phần tâm linh, quên đời sau, tự động trở thành con người xấu: Hà tiện, bất công, tham lam, trộm cướp, giết người, vô cảm, gian dối, không biết chia sẻ. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay nói cho chúng ta về những điều đó.
Bài đọc thứ nhất, Ngôn sứ Amos đã mạnh mẽ lên án những tội của người giàu lúc bấy giờ, vì họ mê kiếm thêm tiền mà quên hết lề luật của Thiên Chúa, đến nỗi những ngày lễ như mồng một, ngày sabát, họ mong cho những ngày lễ ấy qua mau để đi làm ăn kiếm thêm tiền. Khi làm ăn, họ dùng đủ cách để gian lận "làm cho cái đấu nhỏ lại, cho quả cân nặng thêm". Đặc biệt họ hay bóc lột những người nghèo. Tất cả những thứ tội đó do mấy đồng tiền mà ra. Sang bài đáp ca, tác giả thánh vịnh đã ngợi ca Chúa vì đã thương người nghèo vì họ là biểu tưởng của sự khiêm tốn, biết tìm kiếm Thiên Chúa trên hết mọi sự. Đặc biệt qua bài Tin Mừng Chúa dùng hình ảnh người quản lý bất lương để dạy chúng ta hãy khôn ngoan trong việc sử dụng những của cải vật chất, những ân huệ mà Chúa giao cho chúng ta quản lý. Phải biết xoay xở khôn khéo làm sao để đạt tới hạnh phúc Nước Trời. Chúa nói: Con cái trần gian khôn hơn con cái sự sáng, vì con cái trần gian biết chớp thờ cơ để đầu tư để được nhiều tiền, còn con cái sự sáng nhiều khi lại không biết chớp thờ cơ để làm việc thiện, làm công ích để tích trữ kho bạc trên trời.
Một ông chủ vườn thanh long giàu có nọ, thấy hai em nhỏ đứng ngoài đường nhìn vào một cách thèm thuồng. Ông là người yêu trẻ, tội nghiệp nên gọi hai em đến và bảo: Hai em cứ việc vào vườn ăn thoái mái, nhưng không được đem trái nào ra. Trước khi các em đi về, ông đã khám túi và hài lòng vì không thấy một trái thanh long nào trong túi cả. Nhưng ông lấy làm lạ vì thấy hai em cứ đi quanh bên ngoài bờ rào cúi xuống như lượm một cái gì đó. Đoán được mưu của hai em, ông gọi hai em lại và hỏi. Hai em bèn thú thực rằng, mình có ném mấy quả ra ngoài hàng rào, để lượm về cho mấy đứa em ở nhà. Ông khen hai em đã hành động khôn ngoan và cho phép hai em đem những quả thanh long ấy về.
Có thể nói hai em nhỏ là chúng ta. Chủ vườn là Thiên Chúa. Thửa vườn là thế gian. Những trái thanh long là những sự tốt lành mà Chúa ban cho chúng ta như: tiền bạc, chức vị, tài năng, sắc đẹp, thời gian … Những sự ấy khi chết chúng ta không thể đem. Tuy nhiên chúng ta có một cách để đem đi đó là hãy ném những sự ấy ra ngoài hàng rào, tức là hãy chia sẻ, biết làm phúc bố thí, hãy dùng những khả năng Chúa ban trong tầm tay để tạo bình an hạnh phúc cho người khác. Chúa không cấm điều đó mà còn khuyến khích chúng ta nữa. Nếu chúng ta biết hành động khôn ngoan, chúng ta sẽ trở thành bạn hữu của Chúa và chúng ta sẽ tìm thấy ở trên trời tất cả những gì mà trong cuộc sống tại trần gian này chúng ta ném qua hàng rào tức là sự bố thí cho đi, những việc làm bác ái.
Trong Kinh Hoà bình của thánh Phanxico Assi nói: Chính khi cho đi, chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh. Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân. Chính khi tha thứ là khi được thứ tha. Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời là như vậy.
Lm. Louis Gonzaga Hoàng Luật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét