PHỤNG VỤ LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN NĂM B. Xin xem bài giảng bên dưới của Lm Phêrô Nguyễn Vân Đông.
BẢN VĂN CÁC BÀI ĐỌC – Nguồn: UBPT/HĐGMVN ấn bản năm 1973
Bài Ðọc I: Ed 2, 2-5
“Ðây là nhà phản loạn, và họ sẽ biết rằng giữa họ vẫn có một tiên tri”.
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Trong những ngày ấy, sau khi nói với tôi, Thần Linh nhập vào tôi, và đỡ tôi đứng dậy. Tôi nghe Người nói với tôi rằng: “Hỡi con người, Ta sai ngươi đến với con cái Israel, đến với dân nổi loạn phản nghịch Ta, chúng và cha ông chúng vi phạm giao ước của Ta cho đến ngày nay. Ta sai ngươi đến để nói với những con cái dầy mặt cứng lòng rằng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán như vậy’. Hoặc chúng nghe, hoặc chúng không nghe, vì đây là bọn phản loạn, và chúng sẽ biết rằng giữa chúng có một tiên tri”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 122, 1-2a. 2bcd. 3-4
Ðáp: Mắt chúng con nhìn vào Chúa, cho tới khi Người thương xót chúng con (c. 2cd).
Xướng: Con ngước mắt nhìn lên Chúa, Ngài ngự trị ở cõi cao xanh. Kìa, như mắt những người nam tôi tớ, nhìn vào tay các vị chủ ông.
Xướng: Như mắt của những người tỳ nữ, nhìn vào tay các vị chủ bà, mắt chúng tôi cũng nhìn vào Chúa, là Thiên Chúa của chúng tôi như thế, cho tới khi Người thương xót chúng tôi.
Xướng: Nguyện xót thương, lạy Chúa, nguyện xót thương, vì chúng con đã bị khinh dể ê chề quá đỗi! Linh hồn chúng con thật là no ngấy lời chê cười của tụi giàu sang, nỗi miệt thị của lũ kiêu căng.
Bài Ðọc II: 2 Cr 12, 7-10
“Tôi rất vui sướng khoe mình về những sự yếu hèn của tôi, để sức mạnh của Ðức Kitô ngự trong tôi”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, để những mạc khải cao siêu không làm cho tôi tự cao tự đại, thì một cái dằm đâm vào thịt tôi, một thần sứ của Satan vả mặt tôi. Vì thế đã ba lần tôi van nài Chúa, để nó rời khỏi tôi. Nhưng Người phán với tôi rằng: “Ơn Ta đủ cho ngươi, vì sức mạnh của Ta được tỏ bày trong sự yếu đuối”. Vậy tôi rất vui sướng khoe mình về những sự yếu hèn của tôi, để sức mạnh của Ðức Kitô ngự trong tôi. Vì thế, tôi vui thoả trong sự yếu hèn của tôi, trong sự lăng nhục, quẫn bách, bắt bớ và khốn khó vì Ðức Kitô: vì khi tôi yếu đuối, chính là lúc tôi mạnh mẽ.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: 1 Pr 1, 25
Alleluia, alleluia! – Lời Chúa tồn tại muôn đời, đó là lời Tin Mừng đã rao giảng cho anh em. – Alleluia.
Phúc Âm: Mc 6, 1-6
“Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Ðến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người.
Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.
Ðó là lời Chúa.
CN 14 Thường Niên B. Ngày 4.7.2021
Bài Tin Mừng : Mc 6,1-6 : Giêsu chỉ là con bác thợ mộc.
1. Nazaret làm sao có cái gì hay được ? (Ga 1,46)
* Lần này Chúa Giêsu dẫn các “đồ đệ” của mình về thăm Mẹ, thăm bà con, bạn hữu và dân làng nơi “quê quán”, nơi Ngài đã từng sống từ bé cho tới năm 30 tuổi, rồi mới bỏ làng, bỏ cả Mẹ, họ hàng, một thân một mình lên đường để lo việc của Chúa Cha giao.
* Đối với dân làng Nazaret thì Ngài là con ông thợ mộc Giuse và Mẹ Ngài là bà Maria ai cũng quý cũng thương. Bố làm nghề thợ mộc, thì con cũng phải giúp bố chứ ! Bố qua đời, thì chắc con cũng làm cái nghề của bố, để hai Mẹ Con sống chứ. Đó là mình tưởng tượng vậy thôi, chứ Phúc Âm không nói gì ! Không lẽ Chúa Giêsu làm phép lạ để có bánh ăn mỗi ngày ?! Tại Nazaret còn “xưởng mộc Giuse”, cách nhà Đức Mẹ vài trăm mét, (bây giờ nhà Đức Mẹ là đền thờ Truyền Tin, lớn lắm). Tại nơi gọi là “xưởng mộc Giuse “ có một bức tranh kính màu rất đẹp : cảnh Thánh Giuse qua đời, Đức Mẹ và Chúa Giêsu đứng bên cạnh. Xem bức tranh này, mình ước chừng Chúa Giêsu lúc đó khoảng 18 tuổi ! Tuổi này làm thợ mộc là rất khoẻ. Nếu đúng vậy thì Chúa Giêsu cũng làm thuê, làm mướn cho người ta hay sao ? Từ 18 tuổi cho tới 30 tuổi chớ phải ít đâu ! Ai giỏi Kinh Thánh soi sáng cho mình với !
* Mình nghĩ dân làng Nazaret hiểu biết về con người Giêsu tới mức độ đó thôi. Họ không chịu vượt qua ngưỡng cửa “đời thường” để bước vào “thế giới” của đức tin được !
* Năm 30 tuổi bỏ nhà, lang thang, nay đây mai đó ! Rao giảng như kẻ có uy quyền, chứ không như các kinh sư, làm rất nhiều phép lạ, chữa rất nhiều bệnh tật, rồi chiêu mộ môn đệ. . . Tiếng đồn bay đi khắp nơi và lẽ dĩ nhiên về tới làng quê mình.
* “Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói : “Bỡi đâu ông ta được như thế ? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao ? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì ? Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria . . . sao ? Và họ vấp ngã vì Người “ (Mc 6,2-3). Tiếc thật ! Chuột chết đói trong hũ gạo ! Sống trong bầu không khí mà không chịu thở hoặc không thở được là chỉ có chết thôi.
2. Chuyện C.O.C.C : Con Ông Cháu Cha.
Xưa nay người ta vẫn nói :
“ Con vua thì lại làm vua,
Con sãi nhà chùa thì quét lá đa !”
Ngay thời buổi này ở xã hội chúng ta đang sống, cũng có cái chuyện này. Con nhà có chức có quyền thì được nhiều ưu tiên chứ không cần tài năng.
Thật sự mà nói thì giá trị con người là do tài năng, do sự cống hiến của người đó vì sự nghiệp cho đại cuộc, cho tha nhân chứ đâu phải vì là con ông này bà nọ, hay là do ở cung điện, hay có nhà lầu xe hơi.
Cả Nathanael khi nghe Philipphe nói đã gặp đấng Messia người Nazaret thì cũng phản đối mạnh mẽ, nhưng khi giáp mặt Chúa Giêsu, thì tuyên xưng đức tin ngay. (Ga 1,45-51). May phước là ngài “chịu” đi gặp Chúa Giêsu với Philipphe ! Nhất định ta phải “đi và gặp” Chúa Giêsu thì mới được.
3. Đức Maria là người biết rõ con mình nhất. Tại tiệc cưới ở Cana. Làng Cana và làng Nazaret là gần nhau, mình cũng được đến hai nơi này. Đức Mẹ chỉ nói nhỏ với Giêsu con mình là : Họ hết rượu rồi ! Chúa Giêsu hiểu ngay là Mẹ mình muốn gì. Không lẽ Đức Mẹ mượn tiền Chúa Giêsu để mua rượu hay phải bảo các môn đệ của Chúa uống ít ít thôi. Rồi Đức Mẹ còn dặn dò gia nhân là : Người bảo gì cứ làm theo như vậy. Hôm đó vì Mẹ yêu cầu nên có phép lạ đầu tiên. Đức Maria “tin” nơi Giêsu con mình.
4. Ông Nicodemo là rất hay. Bậc thầy trong thiên hạ. Có địa trong giới tôn giáo và trong xã hội thời bấy giờ. Vậy mà ông sợ người Do Thái không dám gặp Chúa Giêsu ban ngày ban mặt, lén đi gặp ban đêm, chắc là để tâm sự dễ hơn chăng : “ Thưa Thầy, chúng tôi biết ( có một người mà sao lại chúng tôi ?) : Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy.” (Ga 3,2) . Nicodemo nhận ra con người thật của Chúa Giêsu qua việc “làm” của Người đó thôi. Chúa Giêsu cũng có nói : Nếu không chịu tin Lời Ta nói, thì hãy tin vào việc Ta làm (Ga 14,17). Dân làng Nazaret không chịu tin vào việc Chúa làm mà !
5. Thánh Phêro tuyên xưng đức tin : Mt 16,13-19
“ Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ? “. “Ông Si-mon Phêro thưa : “Thầy là Đức Kito, Con Thiên Chúa hằng sống.” Đức Giêsu nói với ông : “ Này anh Simon con ông Giona, anh thật là người CÓ PHÚC, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là CHA của Thầy, Đấng ngự trên trời . . .” Xin CHA trên trời mặc khải cho chúng ta về Giêsu đối với chúng ta là quan trọng như thế nào !
6. Trở về với dân làng Nazaret : Gần chùa kêu Bụt bằng anh là sai tuốc luốc luôn. Tại sao chúng ta không nhận ra những việc Thiên Chúa “đang làm” cho ta để nhận ra bàn tay đầy yêu thương của Người ? Xin cho con biết Chúa,xin cho con biết con.
Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét